Vì Dịch

(Nỗi lòng của DVD gửi đến JB.Nguyễn Hùng, hì!)

Thơ ca bỏ dở bấy... sinh lười...
Phòng dịch mệt nhoài sắc kém tươi
Bệnh*, phải cách ly sầu muốn khóc
Ngờ*, mong tiếp xúc rối quên cười
Còn câu sức khỏe thương trao bạn
Có chữ bình an mến tặng người
Mãi chống... ngành y quên lễ hội
Thơ ca bỏ dở bấy... sinh lười...

*Bệnh, Ngờ: Người mắc bệnh hoặc người nghi ngờ mắc bệnh đều phải được cách ly.
Đỗ Văn

Ngây

Kìa kìa có phải giấc mơ xa
Tỏ tỏ, mờ mờ đến với ta?
Bởi nắng trong trong ngời sắc lá
Vì mây mảnh mảnh thắm màu hoa.
Cho thơm nóng bỏng, môi thôi giá
Để sáng lung linh, mắt hết nhòa!
Thấy trái tim này rưng rức lạ
Và lòng rạo rực khúc tình ca!

dovaden2010

Thắm

Cánh mỏng hoa xưa vẫn sắc vàng
Đời đời thắm mãi dẫu mùa sang
Thuyền mơ chậm chậm theo con nước
Bến ước mông mông cách dặm ngàn
Quạng quẽ nơi này đành lạc lối
Tương tư chốn cũ vẫn ôm đàn
Bùi ngùi gửi lại người xa xứ
Họa một đôi dòng... nỗi trái ngang...

dovaden2010

Đông Về

Chậm chậm đông về thấy vấn vương
Cho ai lặng lẽ bước trong vườn
Thư xưa úa úa ghi lời hẹn
Cội cũ mờ mờ khắc chữ tương
Mắt lệ theo mưa nhòa vạt áo
Môi cằn với gió nhạt mùi hương
Lòng này vẫn mãi in hình bóng
Của kẻ xa xôi mấy dặm trường!

dovaden2010

Hoa Màn Màn (Vịnh)

Ban mai, khép nép ở bên đường
Có phải Màn Màn hứng giọt sương?
Cánh tím đơn sơ không bướm tưởng
Đài xanh nhỏ bé chả ong tường
Âm thầm bám rễ, trời là hướng
Lặng lẽ dâng đời, thuốc mấy phương
Mặc kệ chê cười hay tán thưởng
An nhiên, tự tại cõi vô thường!

dovaden2010

Về Mừng Bạn

(Mến tặng JB Nguyễn Hùng)

Lẹ lẹ về đây... kịp lúc rồi!
Mang quà góp tiệc blog “thôi nôi”:
Hai vò rượu nếp "tui" chèn ổi
Một đĩa gà vườn "bả" bó xôi!
Bữa nọ chia lìa nghe nhức nhối
Ngày nay gặp gỡ thấy bồi hồi
Vui vầy... khỏe khỏe... cần chi vội
Rỉ rả tâm tình đến méo môi!

dovaden2010

Đưa Tiễn

Mây chiều lững lững đã trôi xa
Phố cũ, đường xưa muốn xóa nhòa
Khắc khoải riêng mình chân lạc lối
Bùi ngùi lẻ bạn lệ châu sa
Sương giăng tưởng tưởng hình còn thấy
Gió nhẹ ngờ ngờ bóng thoảng ma
Chậm chậm quay về chưa khép cửa
Khơi đèn nhớ nhớ những ngày qua

dovaden2010

Sự Đời

(Họa bài DẠI KHÔN của tiền bối Nguyễn Bỉnh Khiêm)

Rảnh rỗi ngồi mò cái lý “Khôn”
Mò hoài… chả biết dại hay khôn?
Tài cao, thẳng thắn… đây người dại
Đức mỏng, cong lòn… đấy kẻ khôn!
Lẹo lưỡi, nhiều khi chưa thật dại
Chau mày, có lúc chẳng thành khôn!
Vò râu ngán ngẩm trò khôn - dại...
Hỏi bậc Sư, Thầy lẽ dại - khôn?

dovaden2010

Sầu

Đêm dài trở giấc... lệ rưng rưng
Nhớ buổi tương giao... nhớ quá chừng!
Mây xám mờ mờ trôi lửng lửng...
Trăng gầy nhạt nhạt lặng ngưng ngưng...
Người ơi định định... kiên kiên vững!
Ta hỡi nao nao... ngại ngại dừng!
Đứng mỏi... ngồi... đi... rồi lại đứng...
Canh tàn ảo ảo bóng người dưng...

dovaden2010

Vịnh Tằm

Mọng mọng, dài dài... ấy phận sâu,
Vòng đời ngắn ngủi chẳng bao lâu!
Năm kỳ định tính ăn dâu thỏa,
Bốn lượt hưu miên lột xác sầu
Nhả hết tơ vàng cho cái đẹp,
Xoay ra nhộng đạm giúp cơ cầu!
Bèo nhèo, lẩn quẩn nong rồi kén
Bỗng chốc lên “Ngài”, mất mấy đâu!

* định tính: Định danh tính tuổi tằm
* hưu miên: Trạng thái ngủ nghỉ của tằm
dovaden2010